Sách là người bạn thân của Tinh Tinh

Trẻ thích đọc sách

Tinh Tinh thích đọc sách

Sau khi Tinh Tinh nhận biết mặt chữ, cháu rất thích xem sách. Xem sách, đọc sách, kể chuyện và mua sách đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của cháu. Thật may, gần cơ quan chúng tôi có một hiệu sách, cho dù là đi dạo buổi tối, đến bệnh viện hay ra phố mua đồ, cháu đều đòi vào hiệu sách để mua sách. Ban đầu, người lớn chọn cho cháu, ví dụ những cuốn như “Bài hát thiếu nhi”, “Thế giới trẻ con” v.v…

Nhìn thấy bất kể thành viên nào trong gia đình, cháu cũng dọi đòi đọc sách cho cháu nghe. Cứ như vậy, chúng tôi sáng đọc, tối đọc. Trước mỗi giấc ngủ phải đọc sách để dỗ cháu ngủ, bất kể là trời sáng hay lúc nửa đêm, mỗi khi tỉnh giấc, câu đầu tiên cháu nói là: “Sách của con đầu rồi?” Tiếp đó là: “Bà đọc” hoặc “mẹ đọc”, cháu ngủ với ai là bắt người đó đọc sách cho cháu. Sách đã trở thành nhu cầu thiết yếu trong cuộc sống của Tinh Tinh, cháu có niềm hứng thú rất đặc biệt với sách.

Khoảng ba tuổi, Tinh Tinh dần dần thích tự mình xem sách, đặc biệt thích những câu chuyện về động vật và những chuyện đậm chất hài hước, vui vẻ, như: “Tuyển tập các câu chuyện đồng thoại”, “Bí mật trên đảo Rắn”, “Natra” v.v… Cháu thường xuyên một mạch hai, ba tiếng đồng hồ, hai tay chống cằm, đọc say sưa, đôi khi phá lên: “Ôi, hấp dẫn quá!”

Tinh Tinh chơi với đồ chơi

Chúng tôi cũng nghĩ đến Tinh Tinh đang còn nhỏ, nếu cả ngày xem sách ở nhà sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe, nên hàng ngày dặn cô giúp việc đưa cháu ra ngoài chơi. Nhưng mỗi khi cô giúp việc đư cháu xuống cầu thang, cháu đều nói: “Ở trong phòng xem sách thích hơn!” Để phân tán sự tập trung và bảo vệ thị lực cho cháu, chúng tôi đã mua cho cháu rất nhiều đồ chơi, nhưng cháu chỉ chơi một hai lần là chán, cháu không hề có hứng thú với những đồ chơi đó.

Khi Tinh Tinh hơn hai tuổi, cháu đi nhà trẻ, nói theo cách của cháu thì: “Nhà trẻ không vui”. Một ngày tháng Tư năm 1985, có một chú hỏi cháu: “Tinh Tinh, sao cháu không đi nhà trẻ?” “Cháu không thích đi nhà trẻ”, cháu trả lời rất thẳng thắn. Ông chú lại hỏi: “Sao vậy?” “Thứ nhấy, ở nhà trẻ không có sách; thứ hai, nhà trẻ không có đồ chơi.” Vừ nói, cháu vừa giơ hai tay chỉ lên đầu. Nghe câu trả lời của cháu, ông chú này liên mồm nói: “Rất hay, rất hay, sau này chắc chắn cháu sẽ thành tài”.

Tinh Tinh rất thích âm nhạc, mỗi khi bật nhạc, cháu thường vừa xem lời bài hát, vừa hát theo, đầu lắc lư, rất chăm chú, dường như không bỏ sót một cơ hội nào để học chữ.

Tham Gia Bình Luận

arrow
error: Nội Dung Có Bản Quyền - Không Thể Copy!!!